散 sàn 慵 yōng - - 罗 luó 公 gōng 升 shēng
散 sàn 慵 yōng 陟 zhì 岚 lán 岭 lǐng , , 恰 qià 与 yǔ 落 luò 日 rì 平 píng 。 。
天 tiān 秋 qiū 万 wàn 宇 yǔ 淡 dàn , , 尽 jǐn 见 jiàn 山 shān 水 shuǐ 情 qíng 。 。
遥 yáo 烟 yān 破 pò 众 zhòng 寂 jì , , 危 wēi 花 huā 疑 yí 月 yuè 明 míng 。 。
川 chuān 原 yuán 自 zì 潇 xiāo 洒 sǎ , , 衣 yī 袂 mèi 皆 jiē 风 fēng 声 shēng 。 。
鉴 jiàn 空 kōng 识 shí 本 běn 性 xìng , , 凭 píng 高 gāo 失 shī 平 píng 生 shēng 。 。
苍 cāng 然 rán 暮 mù 色 sè 合 hé , , 兴 xìng 尽 jìn 心 xīn 复 fù 惊 jīng 。 。
散慵。宋代。罗公升。散慵陟岚岭,恰与落日平。 天秋万宇淡,尽见山水情。 遥烟破众寂,危花疑月明。 川原自潇洒,衣袂皆风声。 鉴空识本性,凭高失平生。 苍然暮色合,兴尽心复惊。