禅 chán 人 rén 写 xiě 真 zhēn 求 qiú 赞 zàn 其 qí 五 wǔ 十 shí - - 释 shì 正 zhèng 觉 jué
画 huà 工 gōng 出 chū 脱 tuō 它 tā , , 精 jīng 神 shén 较 jiào 得 dé 些 xiē 。 。
草 cǎo 不 bù 萌 méng , , 藏 cáng 香 xiāng 象 xiàng 。 。
匣 xiá 无 wú 缝 fèng , , 吼 hǒu 青 qīng 蛇 shé 。 。
春 chūn 雷 léi 开 kāi 众 zhòng 蛰 zhé , , 暖 nuǎn 律 lǜ 发 fā 千 qiān 华 huá 。 。
想 xiǎng 是 shì 平 píng 江 jiāng 人 rén 见 jiàn 笑 xiào , , 去 qù 年 nián 才 cái 去 qù 又 yòu 来 lái 耶 yé 。 。
禅人写真求赞 其五十。宋代。释正觉。画工出脱它,精神较得些。 草不萌,藏香象。 匣无缝,吼青蛇。 春雷开众蛰,暖律发千华。 想是平江人见笑,去年才去又来耶。