小 xiǎo 师 shī 惠 huì 林 lín 师 shī 孙 sūn 法 fǎ 济 jì 请 qǐng 赞 zàn - - 释 shì 惟 wéi 一 yī
齿 chǐ 豁 huō 头 tóu 童 tóng , , 眼 yǎn 昏 hūn 耳 ěr 聋 lóng 。 。
不 bù 忘 wàng 所 suǒ 嗜 shì 乾 gān 屎 shǐ 橛 jué , , 未 wèi 忍 rěn 轻 qīng 抛 pāo 栗 lì 棘 jí 蓬 péng 。 。
以 yǐ 此 cǐ 踞 jù 丛 cóng 林 lín , , 以 yǐ 此 cǐ 济 jì 贫 pín 穷 qióng 。 。
只 zhī 缘 yuán 真 zhēn 实 shí 不 bù 脱 tuō 空 kōng , , 故 gù 得 dé 孝 xiào 子 zǐ 慈 cí 孙 sūn 写 xiě 真 zhēn 而 ér 绘 huì 容 róng 。 。
小师惠林师孙法济请赞。宋代。释惟一。齿豁头童,眼昏耳聋。 不忘所嗜乾屎橛,未忍轻抛栗棘蓬。 以此踞丛林,以此济贫穷。 只缘真实不脱空,故得孝子慈孙写真而绘容。