美 měi 人 rén 分 fēn 香 xiāng - - 孟 mèng 浩 hào 然 rán
艳 yàn 色 sè 本 běn 倾 qīng 城 chéng , , 分 fēn 香 xiāng 更 gèng 有 yǒu 情 qíng 。 。
髻 jì 鬟 huán 垂 chuí 欲 yù 解 jiě , , 眉 méi 黛 dài 拂 fú 能 néng 轻 qīng 。 。
舞 wǔ 学 xué 平 píng 阳 yáng 态 tài , , 歌 gē 翻 fān 子 zǐ 夜 yè 声 shēng 。 。
春 chūn 风 fēng 狭 xiá 斜 xié 道 dào , , 含 hán 笑 xiào 待 dài 逢 féng 迎 yíng 。 。
美人分香。唐代。孟浩然。艳色本倾城,分香更有情。 髻鬟垂欲解,眉黛拂能轻。 舞学平阳态,歌翻子夜声。 春风狭斜道,含笑待逢迎。