曾 zēng 子 zǐ 固 gù 舍 shè 人 rén 挽 wǎn 辞 cí 其 qí 一 yī - - 释 shì 道 dào 潜 qián
命 mìng 世 shì 高 gāo 标 biāo 见 jiàn 实 shí 难 nán , , 狂 kuáng 澜 lán 既 jì 倒 dào 赖 lài 公 gōng 还 hái 。 。
学 xué 穷 qióng 游 yóu 夏 xià 渊 yuān 源 yuán 际 jì , , 文 wén 列 liè 班 bān 杨 yáng 伯 bó 仲 zhòng 间 jiān 。 。
落 luò 落 luò 声 shēng 尘 chén 随 suí 逝 shì 水 shuǐ , , 滔 tāo 滔 tāo 论 lùn 著 zhù 在 zài 名 míng 山 shān 。 。
凄 qī 凉 liáng 四 sì 海 hǎi 门 mén 人 rén 泪 lèi , , 想 xiǎng 对 duì 秋 qiū 风 fēng 为 wèi 一 yī 潸 shān 。 。
曾子固舍人挽辞 其一。宋代。释道潜。命世高标见实难,狂澜既倒赖公还。 学穷游夏渊源际,文列班杨伯仲间。 落落声尘随逝水,滔滔论著在名山。 凄凉四海门人泪,想对秋风为一潸。