东 dōng 庵 ān 上 shàng 方 fāng - - 赵 zhào 蕃 fān
地 dì 瘠 jí 不 bù 宜 yí 竹 zhú , , 山 shān 寒 hán 多 duō 种 zhǒng 松 sōng 。 。
路 lù 穷 qióng 千 qiān 折 zhé 险 xiǎn , , 庵 ān 在 zài 最 zuì 高 gāo 峰 fēng 。 。
石 shí 溜 liū 通 tōng 泉 quán 乳 rǔ , , 晴 qíng 檐 yán 喧 xuān 蜜 mì 蜂 fēng 。 。
客 kè 来 lái 僧 sēng 不 bù 语 yǔ , , 日 rì 暮 mù 自 zì 鸣 míng 钟 zhōng 。 。
东庵上方。宋代。赵蕃。地瘠不宜竹,山寒多种松。 路穷千折险,庵在最高峰。 石溜通泉乳,晴檐喧蜜蜂。 客来僧不语,日暮自鸣钟。