邺 yè 中 zhōng 诗 shī 其 qí 五 wǔ - - 凌 líng 义 yì 渠 qú
谈 tán 仙 xiān 白 bái 日 rì 等 děng 幽 yōu 荒 huāng , , 暂 zàn 倚 yǐ 温 wēn 乡 xiāng 望 wàng 帝 dì 乡 xiāng 。 。
蛱 jiá 蝶 dié 掠 lüè 筵 yán 愁 chóu 翅 chì 损 sǔn , , 狐 hú 狸 lí 映 yìng 月 yuè 写 xiě 眉 méi 长 zhǎng 。 。
才 cái 人 rén 无 wú 赖 lài 容 róng 追 zhuī 梦 mèng , , 爱 ài 子 zǐ 多 duō 情 qíng 与 yǔ 嫁 jià 殇 shāng 。 。
剑 jiàn 有 yǒu 王 wáng 髦 máo 带 dài 廓 kuò 落 luò , , 少 shào 年 nián 冶 yě 习 xí 可 kě 曾 céng 忘 wàng 。 。
邺中诗 其五。明代。凌义渠。谈仙白日等幽荒,暂倚温乡望帝乡。 蛱蝶掠筵愁翅损,狐狸映月写眉长。 才人无赖容追梦,爱子多情与嫁殇。 剑有王髦带廓落,少年冶习可曾忘。