重 zhòng 至 zhì 荒 huāng 墩 dūn 庵 ān - - 真 zhēn 可 kě
流 liú 水 shuǐ 桃 táo 花 huā 大 dà 士 shì 家 jiā , , 道 dào 人 rén 曾 céng 此 cǐ 泛 fàn 星 xīng 槎 chá 。 。
白 bái 牛 niú 塘 táng 上 shàng 闲 xián 吹 chuī 笛 dí , , 归 guī 去 qù 儿 ér 童 tóng 日 rì 已 yǐ 斜 xié 。 。
重至荒墩庵。明代。真可。流水桃花大士家,道人曾此泛星槎。 白牛塘上闲吹笛,归去儿童日已斜。