柳 liǔ 陌 mò 听 tīng 早 zǎo 莺 yīng - - 陶 táo 翰 hàn
忽 hū 来 lái 枝 zhī 上 shàng 啭 zhuàn , , 还 hái 似 shì 谷 gǔ 中 zhōng 声 shēng 。 。
乍 zhà 使 shǐ 香 xiāng 闺 guī 静 jìng , , 偏 piān 伤 shāng 远 yuǎn 客 kè 情 qíng 。 。
间 jiān 关 guān 难 nán 辨 biàn 处 chù , , 断 duàn 续 xù 若 ruò 频 pín 惊 jīng 。 。
玉 yù 勒 lēi 留 liú 将 jiāng 久 jiǔ , , 青 qīng 楼 lóu 梦 mèng 不 bù 成 chéng 。 。
千 qiān 门 mén 候 hòu 晓 xiǎo 发 fā , , 万 wàn 井 jǐng 报 bào 春 chūn 生 shēng 。 。
徒 tú 有 yǒu 知 zhī 音 yīn 赏 shǎng , , 惭 cán 非 fēi 皋 gāo 鹤 hè 鸣 míng 。 。
柳陌听早莺。唐代。陶翰。忽来枝上啭,还似谷中声。 乍使香闺静,偏伤远客情。 间关难辨处,断续若频惊。 玉勒留将久,青楼梦不成。 千门候晓发,万井报春生。 徒有知音赏,惭非皋鹤鸣。