落 luò 花 huā 得 dé 疏 shū 字 zì - - 广 guǎng 润 rùn
春 chūn 来 lái 才 cái 见 jiàn 百 bǎi 花 huā 舒 shū , , 一 yī 夜 yè 东 dōng 风 fēng 恨 hèn 有 yǒu 馀 yú 。 。
乱 luàn 点 diǎn 缘 yuán 苔 tái 沿 yán 砌 qì 密 mì , , 乍 zhà 飞 fēi 红 hóng 雨 yǔ 隔 gé 帘 lián 疏 shū 。 。
辞 cí 条 tiáo 弱 ruò 影 yǐng 伤 shāng 鹈 tí 鵙 jú , , 逐 zhú 水 shuǐ 残 cán 香 xiāng 忆 yì 鳜 guì 鱼 yú 。 。
莫 mò 见 jiàn 成 chéng 阴 yīn 芳 fāng 树 shù 底 dǐ , , 断 duàn 魂 hún 蝴 hú 蝶 dié 尚 shàng 蘧 qú 蘧 qú 。 。
落花得疏字。明代。广润。春来才见百花舒,一夜东风恨有馀。 乱点缘苔沿砌密,乍飞红雨隔帘疏。 辞条弱影伤鹈鵙,逐水残香忆鳜鱼。 莫见成阴芳树底,断魂蝴蝶尚蘧蘧。