听 tīng 泉 quán 轩 xuān 为 wèi 藏 cáng 无 wú 尽 jìn 作 zuò - - 释 shì 宗 zōng 泐 lè
若 ruò 人 rén 有 yǒu 耳 ěr 唯 wéi 听 tīng 泉 quán , , 泉 quán 声 shēng 入 rù 耳 ěr 长 zhǎng 涓 juān 涓 juān 。 。
穿 chuān 林 lín 出 chū 涧 jiàn 度 dù 妙 miào 曲 qū , , 万 wàn 古 gǔ 不 bù 断 duàn 冰 bīng 丝 sī 弦 xián 。 。
此 cǐ 声 shēng 不 bù 来 lái 耳 ěr 不 bù 往 wǎng , , 中 zhōng 自 zì 寂 jì 然 rán 遗 yí 外 wài 响 xiǎng 。 。
青 qīng 灯 dēng 照 zhào 壁 bì 夜 yè 沉 chén 沉 chén , , 独 dú 倚 yǐ 轩 xuān 窗 chuāng 月 yuè 东 dōng 上 shàng 。 。
听泉轩为藏无尽作。明代。释宗泐。若人有耳唯听泉,泉声入耳长涓涓。 穿林出涧度妙曲,万古不断冰丝弦。 此声不来耳不往,中自寂然遗外响。 青灯照壁夜沉沉,独倚轩窗月东上。