燕 yān 京 jīng 春 chūn 暮 mù 寄 jì 山 shān 中 zhōng 人 rén 其 qí 一 yī - - 正 zhèng 念 niàn
鸟 niǎo 鸣 míng 不 bù 鸣 míng 山 shān 静 jìng , , 花 huā 落 luò 未 wèi 落 luò 春 chūn 迟 chí 。 。
美 měi 人 rén 如 rú 云 yún 天 tiān 际 jì , , 芍 sháo 药 yào 空 kōng 留 liú 一 yī 枝 zhī 。 。
燕京春暮寄山中人 其一。明代。正念。鸟鸣不鸣山静,花落未落春迟。 美人如云天际,芍药空留一枝。