赋 fù 梅 méi 得 dé 影 yǐng - - 沈 shěn 梧 wú
巡 xún 檐 yán 移 yí 席 xí 贴 tiē 苔 tái 痕 hén , , 篱 lí 畔 pàn 风 fēng 扶 fú 返 fǎn 玉 yù 魂 hún 。 。
古 gǔ 月 yuè 空 kōng 山 shān 留 liú 色 sè 相 xiàng , , 残 cán 阳 yáng 浅 qiǎn 水 shuǐ 有 yǒu 寒 hán 温 wēn 。 。
笛 dí 中 zhōng 消 xiāo 息 xī 吹 chuī 难 nán 去 qù , , 松 sōng 下 xià 萧 xiāo 疏 shū 扫 sǎo 尚 shàng 存 cún 。 。
绕 rào 屋 wū 清 qīng 阴 yīn 三 sān 十 shí 树 shù , , 梦 mèng 回 huí 约 yuē 略 lüè 认 rèn 柴 zhài 门 mén 。 。
赋梅得影。清代。沈梧。巡檐移席贴苔痕,篱畔风扶返玉魂。 古月空山留色相,残阳浅水有寒温。 笛中消息吹难去,松下萧疏扫尚存。 绕屋清阴三十树,梦回约略认柴门。