江 jiāng 北 běi 春 chūn 望 wàng 赠 zèng 皇 huáng 甫 fǔ 补 bǔ 阙 quē - - 张 zhāng 南 nán 史 shǐ
闲 xián 园 yuán 柳 liǔ 绿 lǜ 井 jǐng 桃 táo 红 hóng , , 野 yě 径 jìng 荒 huāng 墟 xū 左 zuǒ 右 yòu 通 tōng 。 。
清 qīng 迥 jiǒng 独 dú 连 lián 江 jiāng 水 shuǐ 北 běi , , 芳 fāng 菲 fēi 更 gèng 似 shì 洛 luò 城 chéng 东 dōng 。 。
时 shí 看 kàn 雨 yǔ 歇 xiē 人 rén 归 guī 岫 xiù , , 每 měi 觉 jué 潮 cháo 来 lái 树 shù 起 qǐ 风 fēng 。 。
闻 wén 道 dào 金 jīn 门 mén 堪 kān 避 bì 世 shì , , 何 hé 须 xū 身 shēn 与 yǔ 海 hǎi 鸥 ōu 同 tóng 。 。
江北春望赠皇甫补阙。唐代。张南史。闲园柳绿井桃红,野径荒墟左右通。 清迥独连江水北,芳菲更似洛城东。 时看雨歇人归岫,每觉潮来树起风。 闻道金门堪避世,何须身与海鸥同。