菩 pú 萨 sà 蛮 mán 其 qí 九 jiǔ - - 蔡 cài 伸 shēn
朝 zhāo 来 lái 一 yī 阵 zhèn 狂 kuáng 风 fēng 雨 yǔ 。 。 春 chūn 光 guāng 已 yǐ 作 zuò 堂 táng 堂 táng 去 qù 。 。
茂 mào 绿 lǜ 满 mǎn 繁 fán 枝 zhī 。 。 青 qīng 梅 méi 结 jié 子 zǐ 时 shí 。 。
攀 pān 枝 zhī 惊 jīng 晼 wǎn 晚 wǎn 。 。 乐 lè 事 shì 孤 gū 心 xīn 眼 yǎn 。 。
正 zhèng 是 shì 惜 xī 春 chūn 归 guī 。 。 那 nà 堪 kān 怨 yuàn 别 bié 离 lí 。 。
菩萨蛮 其九。宋代。蔡伸。朝来一阵狂风雨。春光已作堂堂去。 茂绿满繁枝。青梅结子时。 攀枝惊晼晚。乐事孤心眼。 正是惜春归。那堪怨别离。