寄 jì 河 hé 南 nán - - 温 wēn 庭 tíng 筠 yún
十 shí 载 zài 归 guī 来 lái 鬓 bìn 未 wèi 凋 diāo , , 玳 dài 簪 zān 珠 zhū 履 lǚ 见 jiàn 常 cháng 僚 liáo 。 。
岂 qǐ 关 guān 名 míng 利 lì 分 fēn 荣 róng 路 lù , , 自 zì 有 yǒu 才 cái 华 huá 作 zuò 庆 qìng 霄 xiāo 。 。
鸟 niǎo 影 yǐng 参 cēn 差 cī 经 jīng 上 shàng 苑 yuàn , , 骑 qí 声 shēng 断 duàn 续 xù 过 guò 中 zhōng 桥 qiáo 。 。
夕 xī 阳 yáng 亭 tíng 畔 pàn 山 shān 如 rú 画 huà , , 应 yīng 念 niàn 田 tián 歌 gē 正 zhèng 寂 jì 寥 liáo 。 。
寄河南。唐代。温庭筠。十载归来鬓未凋,玳簪珠履见常僚。 岂关名利分荣路,自有才华作庆霄。 鸟影参差经上苑,骑声断续过中桥。 夕阳亭畔山如画,应念田歌正寂寥。