菩 pú 萨 sà 蛮 mán · · 病 bìng 起 qǐ - - 王 wáng 贞 zhēn 仪 yí
日 rì 长 zhǎng 深 shēn 院 yuàn 垂 chuí 帘 lián 幕 mù 。 。 夕 xī 阳 yáng 芳 fāng 草 cǎo 愁 chóu 心 xīn 搁 gē 。 。 才 cái 换 huàn 夹 jiá 衣 yī 裳 shang 。 。 轻 qīng 红 hóng 杏 xìng 子 zǐ 衫 shān 。 。
匆 cōng 匆 cōng 春 chūn 去 qù 候 hòu 。 。 人 rén 病 bìng 偏 piān 消 xiāo 瘦 shòu 。 。 不 bù 敢 gǎn 敛 liǎn 双 shuāng 蛾 é 。 。 含 hán 颦 pín 对 duì 镜 jìng 多 duō 。 。
菩萨蛮 · 病起。清代。王贞仪。日长深院垂帘幕。夕阳芳草愁心搁。才换夹衣裳。轻红杏子衫。 匆匆春去候。人病偏消瘦。不敢敛双蛾。含颦对镜多。