真 zhēn 慧 huì 寺 sì - - 裴 péi 度 dù
遍 biàn 寻 xún 真 zhēn 迹 jī 蹑 niè 莓 méi 苔 tái , , 世 shì 事 shì 全 quán 抛 pāo 不 bù 忍 rěn 回 huí 。 。
上 shàng 界 jiè 不 bù 知 zhī 何 hé 处 chǔ 去 qù , , 西 xī 天 tiān 移 yí 向 xiàng 此 cǐ 间 jiān 来 lái 。 。
岩 yán 前 qián 芍 sháo 药 yào 师 shī 亲 qīn 种 zhǒng , , 岭 lǐng 上 shàng 青 qīng 松 sōng 佛 fó 手 shǒu 栽 zāi 。 。
更 gèng 有 yǒu 一 yì 般 bān 人 rén 不 bú 见 jiàn , , 白 bái 莲 lián 花 huā 向 xiàng 半 bàn 天 tiān 开 kāi 。 。
真慧寺。唐代。裴度。遍寻真迹蹑莓苔,世事全抛不忍回。 上界不知何处去,西天移向此间来。 岩前芍药师亲种,岭上青松佛手栽。 更有一般人不见,白莲花向半天开。