清 qīng 平 píng 乐 lè 题 tí 画 huà 赠 zèng 冉 rǎn 邑 yì 侯 hóu ( ( 壬 rén 午 wǔ ) ) - - 贺 hè 贻 yí 孙 sūn
轻 qīng 红 hóng 乍 zhà 沐 mù 。 。
爽 shuǎng 气 qì 侵 qīn 寒 hán 玉 yù 。 。
树 shù 杪 miǎo 流 liú 泉 quán 天 tiān 半 bàn 落 luò 。 。
吹 chuī 入 rù 两 liǎng 间 jiān 茅 máo 屋 wū 。 。
荒 huāng 岩 yán 古 gǔ 木 mù 云 yún 平 píng 。 。
龙 lóng 门 mén 断 duàn 壁 bì 风 fēng 轻 qīng 。 。
自 zì 是 shì 宰 zǎi 官 guān 似 shì 水 shuǐ , , 因 yīn 君 jūn 画 huà 出 chū 秋 qiū 声 shēng 。 。
清平乐 题画赠冉邑侯(壬午)。清代。贺贻孙。轻红乍沐。 爽气侵寒玉。 树杪流泉天半落。 吹入两间茅屋。 荒岩古木云平。 龙门断壁风轻。 自是宰官似水,因君画出秋声。