再 zài 赋 fù 春 chūn 寒 hán - - 方 fāng 回 huí
已 yǐ 近 jìn 江 jiāng 南 nán 煮 zhǔ 酒 jiǔ 天 tiān , , 单 dān 衣 yī 时 shí 节 jié 更 gèng 重 zhòng 绵 mián 。 。
女 nǚ 郎 láng 斗 dòu 草 cǎo 频 pín 呵 ā 手 shǒu , , 老 lǎo 子 zi 看 kàn 花 huā 剩 shèng 耸 sǒng 肩 jiān 。 。
归 guī 燕 yàn 迎 yíng 风 fēng 帘 lián 外 wài 语 yǔ , , 新 xīn 鹅 é 怯 qiè 水 shuǐ 岸 àn 间 jiān 眠 mián 。 。
雪 xuě 如 rú 柳 liǔ 絮 xù 絮 xù 如 rú 雪 xuě , , 醉 zuì 眼 yǎn 难 nán 禁 jìn 故 gù 放 fàng 颠 diān 。 。
再赋春寒。元代。方回。已近江南煮酒天,单衣时节更重绵。 女郎斗草频呵手,老子看花剩耸肩。 归燕迎风帘外语,新鹅怯水岸间眠。 雪如柳絮絮如雪,醉眼难禁故放颠。