霜 shuāng 天 tiān 晓 xiǎo 角 jiǎo 其 qí 三 sān 金 jīn 山 shān 吞 tūn 海 hǎi 亭 tíng - - 黄 huáng 机 jī
长 cháng 江 jiāng 千 qiān 里 lǐ 。 。
中 zhōng 有 yǒu 英 yīng 雄 xióng 泪 lèi 。 。
却 què 笑 xiào 英 yīng 雄 xióng 自 zì 苦 kǔ , , 兴 xīng 亡 wáng 事 shì 、 lèi 类 rú 如 cǐ 此 。 。
浪 làng 高 gāo 风 fēng 又 yòu 起 qǐ 。 。
歌 gē 悲 bēi 声 shēng 未 wèi 止 zhǐ 。 。
但 dàn 愿 yuàn 诸 zhū 公 gōng 强 qiáng 健 jiàn , , 吞 tūn 海 hǎi 上 shàng 、 zuì 醉 ér 而 yǐ 已 。 。
霜天晓角 其三 金山吞海亭。宋代。黄机。长江千里。 中有英雄泪。 却笑英雄自苦,兴亡事、类如此。 浪高风又起。 歌悲声未止。 但愿诸公强健,吞海上、醉而已。