菩 pú 萨 sà 蛮 mán 其 qí 二 èr 冬 dōng 闺 guī - - 张 zhāng 振 zhèn
枕 zhěn 边 biān 听 tīng 彻 chè 鸡 jī 声 shēng 小 xiǎo 。 。 寒 hán 深 shēn 一 yī 倍 bèi 愁 chóu 难 nán 晓 xiǎo 。 。
敲 qiāo 罢 bà 五 wǔ 更 gēng 钟 zhōng 。 。 窗 chuāng 含 hán 曙 shǔ 色 sè 中 zhōng 。 。
绕 rào 檐 yán 冰 bīng 箸 zhù 冻 dòng 。 。 照 zhào 见 jiàn 清 qīng 无 wú 梦 mèng 。 。
欲 yù 起 qǐ 着 zhuó 衣 yī 难 nán 。 。 起 qǐ 来 lái 霜 shuāng 雪 xuě 寒 hán 。 。
菩萨蛮 其二 冬闺。清代。张振。枕边听彻鸡声小。寒深一倍愁难晓。 敲罢五更钟。窗含曙色中。 绕檐冰箸冻。照见清无梦。 欲起着衣难。起来霜雪寒。