晚 wǎn 过 guò 横 héng 灞 bà 寄 jì 张 zhāng 蓝 lán 田 tián - - 钱 qián 起 qǐ
乱 luàn 水 shuǐ 东 dōng 流 liú 落 luò 照 zhào 时 shí , , 黄 huáng 花 huā 满 mǎn 径 jìng 客 kè 行 xíng 迟 chí 。 。
林 lín 端 duān 忽 hū 见 jiàn 南 nán 山 shān 色 sè , , 马 mǎ 上 shàng 还 hái 吟 yín 陶 táo 令 lìng 诗 shī 。 。
晚过横灞寄张蓝田。唐代。钱起。乱水东流落照时,黄花满径客行迟。 林端忽见南山色,马上还吟陶令诗。