哭 kū 敬 jìng 美 měi 弟 dì 二 èr 十 shí 四 sì 首 shǒu - - 王 wáng 世 shì 贞 zhēn
一 yī 口 kǒu 空 kōng 龈 kěn 两 liǎng 鬓 bìn 星 xīng , , 可 kě 能 néng 知 zhī 已 yǐ 不 bù 凋 diāo 零 líng 。 。
那 nà 堪 kān 此 cǐ 夜 yè 山 shān 阳 yáng 笛 dí , , 吹 chuī 到 dào 原 yuán 头 tóu 病 bìng 鹡 jí 鸰 líng 。 。
哭敬美弟二十四首。明代。王世贞。一口空龈两鬓星,可能知已不凋零。 那堪此夜山阳笛,吹到原头病鹡鸰。