寺 sì 中 zhōng 春 chūn - - 文 wén 林 lín
野 yě 寺 sì 沈 shěn 深 shēn 门 mén 半 bàn 扃 jiōng , , 午 wǔ 窗 chuāng 慵 yōng 起 qǐ 晚 wǎn 风 fēng 轻 qīng 。 。
云 yún 开 kāi 半 bàn 壁 bì 夕 xī 阳 yáng 出 chū , , 花 huā 落 luò 一 yī 庭 tíng 春 chūn 草 cǎo 生 shēng 。 。
鸟 niǎo 掠 lüè 池 chí 中 zhōng 得 de 鱼 yú 去 qù , , 鹤 hè 归 guī 云 yún 外 wài 傍 bàng 僧 sēng 行 xíng 。 。
马 mǎ 曹 cáo 散 sàn 吏 lì 真 zhēn 如 rú 隐 yǐn , , 咫 zhǐ 尺 chǐ 山 shān 田 tián 带 dài 雨 yǔ 耕 gēng 。 。
寺中春。明代。文林。野寺沈深门半扃,午窗慵起晚风轻。 云开半壁夕阳出,花落一庭春草生。 鸟掠池中得鱼去,鹤归云外傍僧行。 马曹散吏真如隐,咫尺山田带雨耕。