秋 qiū 日 rì 过 guò 竹 zhú 堂 táng - - 文 wén 徵 zhēng 明 míng
爱 ài 此 cǐ 萧 xiāo 条 tiáo 远 yuǎn 市 shì 声 shēng , , 山 shān 门 mén 端 duān 不 bù 厌 yàn 频 pín 登 dēng 。 。
破 pò 除 chú 尘 chén 梦 mèng 来 lái 看 kàn 竹 zhú , , 妆 zhuāng 点 diǎn 闲 xián 情 qíng 坐 zuò 有 yǒu 僧 sēng 。 。
雨 yǔ 后 hòu 秋 qiū 光 guāng 分 fēn 短 duǎn 菊 jú , , 樽 zūn 前 qián 风 fēng 味 wèi 擘 bāi 新 xīn 橙 chéng 。 。
兴 xìng 怀 huái 先 xiān 哲 zhé 经 jīng 游 yóu 地 dì , , 欲 yù 继 jì 高 gāo 踪 zōng 愧 kuì 未 wèi 能 néng 。 。
秋日过竹堂。明代。文徵明。爱此萧条远市声,山门端不厌频登。 破除尘梦来看竹,妆点闲情坐有僧。 雨后秋光分短菊,樽前风味擘新橙。 兴怀先哲经游地,欲继高踪愧未能。