唐 táng 伯 bó 虎 hǔ 与 yǔ 祝 zhù 枝 zhī 山 shān 联 lián 句 jù 咏 yǒng 奇 qí 石 shí - - 唐 táng 寅 yín
嵯 cuó 峨 é 怪 guài 石 shí 倚 yǐ 云 yún 间 jiān , , 抛 pāo 掷 zhì 于 yú 今 jīn 定 dìng 几 jǐ 年 nián 。 。
苔 tái 藓 xiǎn 作 zuò 毛 máo 因 yīn 雨 yǔ 长 zhǎng , , 藤 téng 萝 luó 穿 chuān 鼻 bí 任 rèn 风 fēng 牵 qiān 。 。
从 cóng 来 lái 不 bù 食 shí 溪 xī 边 biān 草 cǎo , , 自 zì 古 gǔ 难 nán 耕 gēng 陇 lǒng 上 shàng 田 tián 。 。
恨 hèn 杀 shā 牧 mù 童 tóng 鞭 biān 不 bù 起 qǐ , , 笛 dí 声 shēng 斜 xié 挂 guà 夕 xī 阳 yáng 烟 yān 。 。
唐伯虎与祝枝山联句咏奇石。明代。唐寅。嵯峨怪石倚云间,抛掷于今定几年。 苔藓作毛因雨长,藤萝穿鼻任风牵。 从来不食溪边草,自古难耕陇上田。 恨杀牧童鞭不起,笛声斜挂夕阳烟。