慰 wèi 方 fāng 石 shí 先 xiān 生 shēng 病 bìng 手 shǒu 及 jí 口 kǒu 次 cì 韵 yùn 二 èr 首 shǒu 其 qí 二 èr 病 bìng 口 kǒu - - 李 lǐ 东 dōng 阳 yáng
病 bìng 口 kǒu 慵 yōng 开 kāi 兴 xīng 亦 yì 孤 gū , , 逢 féng 人 rén 一 yī 笑 xiào 且 qiě 胡 hú 卢 lú 。 。
不 bù 须 xū 更 gèng 作 zuò 悬 xuán 河 hé 辩 biàn , , 纵 zòng 有 yǒu 悬 xuán 河 hé 济 jì 得 dé 无 wú 。 。
慰方石先生病手及口次韵二首 其二 病口。明代。李东阳。病口慵开兴亦孤,逢人一笑且胡卢。 不须更作悬河辩,纵有悬河济得无。