江 jiāng 上 shàng - - 王 wáng 安 ān 石 shí
江 jiāng 水 shuǐ 漾 yàng 西 xī 风 fēng , , 江 jiāng 花 huā 脱 tuō 晚 wǎn 红 hóng 。 。
离 lí 情 qíng 被 bèi 横 héng 笛 dí , , 吹 chuī 过 guò 乱 luàn 山 shān 东 dōng 。 。
江上。宋代。王安石。江水漾西风,江花脱晚红。 离情被横笛,吹过乱山东。