和 hé 范 fàn 待 dài 制 zhì 秋 qiū 日 rì 书 shū 怀 huái 二 èr 首 shǒu - - 陆 lù 游 yóu
故 gù 人 rén 无 wú 字 zì 寄 jì 相 xiāng 思 sī , , 敢 gǎn 向 xiàng 穷 qióng 途 tú 怨 yuàn 不 bù 知 zhī 。 。
老 lǎo 病 bìng 已 yǐ 全 quán 惟 wéi 欠 qiàn 死 sǐ , , 贪 tān 嗔 chēn 虽 suī 断 duàn 尚 shàng 馀 yú 痴 chī 。 。
数 shù 茎 jīng 雪 xuě 鬓 bìn 江 jiāng 湖 hú 远 yuǎn , , 九 jiǔ 转 zhuàn 金 jīn 丹 dān 日 rì 月 yuè 迟 chí 。 。
畬 shē 粟 sù 山 shān 苗 miáo 俱 jù 可 kě 饱 bǎo , , 明 míng 年 nián 东 dōng 去 qù 隐 yǐn 峨 é 眉 méi 。 。
和范待制秋日书怀二首。宋代。陆游。故人无字寄相思,敢向穷途怨不知。 老病已全惟欠死,贪嗔虽断尚馀痴。 数茎雪鬓江湖远,九转金丹日月迟。 畬粟山苗俱可饱,明年东去隐峨眉。