登 dēng 面 miàn 山 shān 亭 tíng - - 朱 zhū 熹 xī
新 xīn 亭 tíng 夙 sù 所 suǒ 闻 wén , , 登 dēng 眺 tiào 遂 suì 兹 zī 日 rì 。 。
极 jí 目 mù 但 dàn 苍 cāng 茫 máng , , 前 qián 瞻 zhān 如 rú 有 yǒu 失 shī 。 。
烟 yān 鬟 huán 稍 shāo 呈 chéng 露 lù , , 众 zhòng 岭 lǐng 方 fāng 含 hán 郁 yù 。 。
长 cháng 啸 xiào 天 tiān 风 fēng 来 lái , , 云 yún 散 sàn 空 kōng 宇 yǔ 碧 bì 。 。
登面山亭。宋代。朱熹。新亭夙所闻,登眺遂兹日。 极目但苍茫,前瞻如有失。 烟鬟稍呈露,众岭方含郁。 长啸天风来,云散空宇碧。