和 hé 答 dá 刘 liú 太 tài 博 bó 携 xié 家 jiā 游 yóu 庐 lú 山 shān 见 jiàn 寄 jì - - 黄 huáng 庭 tíng 坚 jiān
缓 huǎn 辔 pèi 松 sōng 阴 yīn 不 bù 起 qǐ 尘 chén , , 岚 lán 光 guāng 经 jīng 雨 yǔ 一 yī 番 fān 新 xīn 。 。
遥 yáo 知 zhī 数 shù 夜 yè 寻 xún 山 shān 宿 sù , , 便 biàn 是 shì 全 quán 家 jiā 避 bì 世 shì 人 rén 。 。
落 luò 日 rì 已 yǐ 迷 mí 烟 yān 际 jì 路 lù , , 飞 fēi 花 huā 还 hái 报 bào 洞 dòng 中 zhōng 春 chūn 。 。
可 kě 怜 lián 不 bù 更 gēng 寻 xún 源 yuán 入 rù , , 若 ruò 见 jiàn 刘 liú 郎 láng 想 xiǎng 问 wèn 秦 qín 。 。
和答刘太博携家游庐山见寄。宋代。黄庭坚。缓辔松阴不起尘,岚光经雨一番新。 遥知数夜寻山宿,便是全家避世人。 落日已迷烟际路,飞花还报洞中春。 可怜不更寻源入,若见刘郎想问秦。