钱 qián 塘 táng 旧 jiù 游 yóu - - 黄 huáng 庭 tíng 坚 jiān
薄 báo 宦 huàn 飘 piāo 然 rán 笑 xiào 漫 màn 郎 láng , , 瑟 sè 洲 zhōu 花 huā 草 cǎo 弄 nòng 幽 yōu 芳 fāng 。 。
莫 mò 教 jiào 景 jǐng 物 wù 添 tiān 春 chūn 色 sè , , 转 zhuǎn 觉 jué 山 shān 川 chuān 是 shì 异 yì 乡 xiāng 。 。
南 nán 北 běi 峰 fēng 岩 yán 空 kōng 入 rù 梦 mèng , , 短 duǎn 长 cháng 亭 tíng 舍 shě 自 zì 相 xiāng 望 wàng 。 。
湖 hú 边 biān 山 shān 寺 sì 清 qīng 明 míng 后 hòu , , 相 xiāng 见 jiàn 兰 lán 开 kāi 禊 xì 水 shuǐ 香 xiāng 。 。
钱塘旧游。宋代。黄庭坚。薄宦飘然笑漫郎,瑟洲花草弄幽芳。 莫教景物添春色,转觉山川是异乡。 南北峰岩空入梦,短长亭舍自相望。 湖边山寺清明后,相见兰开禊水香。