落 luò 花 huā 简 jiǎn 自 zì 玉 yù - - 陈 chén 曾 céng 寿 shòu
风 fēng 信 xìn 番 fān 番 fān 付 fù 谬 miù 悠 yōu , , 闲 xián 庭 tíng 开 kāi 谢 xiè 只 zhǐ 供 gōng 愁 chóu 。 。
亦 yì 知 zhī 轻 qīng 命 mìng 难 nán 酬 chóu 顾 gù , , 可 kě 奈 nài 同 tóng 心 xīn 不 bù 自 zì 由 yóu 。 。
梦 mèng 里 lǐ 楼 lóu 台 tái 存 cún 息 xī 壤 rǎng , , 尊 zūn 前 qián 涕 tì 笑 xiào 此 cǐ 鸿 hóng 沟 gōu 。 。
落 luò 红 hóng 一 yī 片 piàn 犹 yóu 难 nán 惜 xī , , 才 cái 尽 jìn 蓬 péng 山 shān 第 dì 一 yī 流 liú 。 。
落花简自玉。清代。陈曾寿。风信番番付谬悠,闲庭开谢只供愁。 亦知轻命难酬顾,可奈同心不自由。 梦里楼台存息壤,尊前涕笑此鸿沟。 落红一片犹难惜,才尽蓬山第一流。