春 chūn 夕 xī 闻 wén 雨 yǔ 坐 zuò 至 zhì 晓 xiǎo 寄 jì 熊 xióng 南 nán 沙 shā - - 杨 yáng 慎 shèn
半 bàn 夜 yè 风 fēng 声 shēng 似 shì 水 shuǐ 声 shēng , , 五 wǔ 更 gēng 春 chūn 雨 yǔ 遍 biàn 春 chūn 城 chéng 。 。
被 bèi 提 tí 芳 fāng 草 cǎo 茸 róng 茸 róng 暗 àn , , 镜 jìng 渚 zhǔ 夭 yāo 花 huā 灼 zhuó 灼 zhuó 明 míng 。 。
墙 qiáng 过 guò 村 cūn 醪 láo 仍 réng 冻 dòng 蚁 yǐ , , 窗 chuāng 临 lín 海 hǎi 树 shù 已 yǐ 暄 xuān 莺 yīng 。 。
天 tiān 涯 yá 节 jié 物 wù 催 cuī 华 huá 发 fà , , 同 tóng 是 shì 怀 huái 乡 xiāng 去 qù 国 guó 情 qíng 。 。
春夕闻雨坐至晓寄熊南沙。明代。杨慎。半夜风声似水声,五更春雨遍春城。 被提芳草茸茸暗,镜渚夭花灼灼明。 墙过村醪仍冻蚁,窗临海树已暄莺。 天涯节物催华发,同是怀乡去国情。