清 qīng 明 míng 果 guǒ 饮 yǐn 二 èr 首 shǒu - - 杨 yáng 万 wàn 里 lǐ
深 shēn 著 zhe 炉 lú 香 xiāng 浅 qiǎn 著 zhe 杯 bēi , , 杯 bēi 行 xíng 尽 jǐn 缓 huǎn 莫 mò 教 jiào 催 cuī 。 。
可 kě 怜 lián 花 huā 树 shù 浑 hún 无 wú 赖 lài , , 下 xià 却 què 帘 lián 钩 gōu 也 yě 入 rù 来 lái 。 。
雪 xuě 藕 ǒu 新 xīn 将 jiāng 削 xuē 冰 bīng 水 shuǐ , , 蔗 zhè 霜 shuāng 只 zhǐ 好 hǎo 点 diǎn 青 qīng 梅 méi 。 。
明 míng 年 nián 寒 hán 食 shí 还 huán 家 jiā 去 qù , , 却 què 忆 yì 荆 jīng 溪 xī 花 huā 政 zhèng 开 kāi 。 。
清明果饮二首。宋代。杨万里。深著炉香浅著杯,杯行尽缓莫教催。 可怜花树浑无赖,下却帘钩也入来。 雪藕新将削冰水,蔗霜只好点青梅。 明年寒食还家去,却忆荆溪花政开。