再 zài 游 yóu 金 jīn 山 shān 寺 sì - - 成 chéng 廷 tíng 圭 guī
放 fàng 船 chuán 重 zhòng 到 dào 金 jīn 山 shān 寺 sì , , 独 dú 对 duì 沧 cāng 江 jiāng 照 zhào 鬓 bìn 丝 sī 。 。
过 guò 客 kè 谩 mán 惊 jīng 天 tiān 险 xiǎn 处 chù , , 老 lǎo 僧 sēng 曾 céng 见 jiàn 海 hǎi 枯 kū 时 shí 。 。
通 tōng 宵 xiāo 月 yuè 色 sè 鱼 yú 龙 lóng 喜 xǐ , , 绝 jué 顶 dǐng 秋 qiū 声 shēng 鹳 guàn 鹤 hè 悲 bēi 。 。
琼 qióng 树 shù 花 huā 开 kāi 不 bù 归 guī 去 qù , , 妙 miào 高 gāo 台 tái 上 shàng 要 yào 题 tí 诗 shī 。 。
再游金山寺。元代。成廷圭。放船重到金山寺,独对沧江照鬓丝。 过客谩惊天险处,老僧曾见海枯时。 通宵月色鱼龙喜,绝顶秋声鹳鹤悲。 琼树花开不归去,妙高台上要题诗。