假 jiǎ 中 zhōng 示 shì 判 pàn 官 guān 张 zhāng 寺 sì 丞 chéng 王 wáng 校 jiào 勘 kān - - 晏 yàn 殊 shū
元 yuán 巳 sì 清 qīng 明 míng 例 lì 未 wèi 开 kāi , , 小 xiǎo 园 yuán 幽 yōu 径 jìng 独 dú 徘 pái 徊 huái 。 。
春 chūn 寒 hán 不 bù 定 dìng 斑 bān 斑 bān 雨 yǔ , , 宿 sù 醉 zuì 难 nán 禁 jìn 滟 yàn 滟 yàn 杯 bēi 。 。
无 wú 可 kě 奈 nài 何 hé 花 huā 落 luò 去 qù , , 似 sì 曾 céng 相 xiāng 识 shí 燕 yàn 归 guī 来 lái 。 。
游 yóu 梁 liáng 赋 fù 客 kè 多 duō 风 fēng 味 wèi , , 莫 mò 惜 xī 青 qīng 钱 qián 万 wàn 选 xuǎn 才 cái 。 。
假中示判官张寺丞王校勘。宋代。晏殊。元巳清明例未开,小园幽径独徘徊。 春寒不定斑斑雨,宿醉难禁滟滟杯。 无可奈何花落去,似曾相识燕归来。 游梁赋客多风味,莫惜青钱万选才。