春 chūn 晓 xiǎo 其 qí 一 yī - - 毛 máo 滂 pāng
东 dōng 皋 gāo 纷 fēn 绮 qǐ 水 shuǐ 潺 chán 潺 chán , , 翠 cuì 拂 fú 官 guān 桥 qiáo 柳 liǔ 欲 yù 眠 mián 。 。
出 chū 谷 gǔ 黄 huáng 莺 yīng 终 zhōng 好 hǎo 在 zài , , 辞 cí 风 fēng 红 hóng 树 shù 稍 shāo 萧 xiāo 然 rán 。 。
春晓 其一。宋代。毛滂。东皋纷绮水潺潺,翠拂官桥柳欲眠。 出谷黄莺终好在,辞风红树稍萧然。