雨 yǔ 后 hòu 为 wèi 山 shān 亭 tíng 独 dú 卧 wò - - 叶 yè 梦 mèng 得 dé
过 guò 雨 yǔ 虚 xū 檐 yán 气 qì 稍 shāo 清 qīng , , 卧 wò 闻 wén 刁 diāo 斗 dǒu 起 qǐ 连 lián 营 yíng 。 。
几 jǐ 看 kàn 薄 báo 月 yuè 当 dāng 轩 xuān 过 guò , , 惊 jīng 见 jiàn 阴 yīn 虫 chóng 绕 rào 砌 qì 鸣 míng 。 。
汹 xiōng 汹 xiōng 南 nán 江 jiāng 浮 fú 静 jìng 夜 yè , , 寥 liáo 寥 liáo 北 běi 斗 dǒu 挂 guà 高 gāo 城 chéng 。 。
白 bái 头 tóu 心 xīn 事 shì 今 jīn 如 rú 许 xǔ , , 惭 cán 愧 kuì 儿 ér 童 tóng 话 huà 请 qǐng 缨 yīng 。 。
雨后为山亭独卧。宋代。叶梦得。过雨虚檐气稍清,卧闻刁斗起连营。 几看薄月当轩过,惊见阴虫绕砌鸣。 汹汹南江浮静夜,寥寥北斗挂高城。 白头心事今如许,惭愧儿童话请缨。