清 qīng 苕 sháo - - 释 shì 文 wén 珦 xiàng
清 qīng 晓 xiǎo 泛 fàn 苕 sháo 滨 bīn , , 长 cháng 歌 gē 拨 bō 棹 zhào 频 pín 。 。
山 shān 川 chuān 开 kāi 霁 jì 景 jǐng , , 草 cǎo 木 mù 畅 chàng 馀 yú 春 chūn 。 。
野 yě 老 lǎo 知 zhī 闲 xián 趣 qù , , 沙 shā 鸥 ōu 似 shì 故 gù 人 rén 。 。
绝 jué 胜 shèng 拈 niān 麈 zhǔ 尾 wěi , , 驾 jià 说 shuō 弊 bì 精 jīng 神 shén 。 。
清苕。宋代。释文珦。清晓泛苕滨,长歌拨棹频。 山川开霁景,草木畅馀春。 野老知闲趣,沙鸥似故人。 绝胜拈麈尾,驾说弊精神。