明 míng 庆 qìng 僧 sēng 房 fáng 夜 yè 坐 zuò - - 赵 zhào 鼎 dǐng
月 yuè 明 míng 窗 chuāng 竹 zhú 冷 lěng 横 héng 斜 xié , , 坐 zuò 看 kàn 风 fēng 灯 dēng 落 luò 烬 jìn 花 huā 。 。
老 lǎo 眼 yǎn 病 bìng 馀 yú 嫌 xián 细 xì 字 zì , , 枯 kū 肠 cháng 寒 hán 甚 shén 怯 qiè 清 qīng 茶 chá 。 。
囊 náng 空 kōng 岂 qǐ 是 shì 久 jiǔ 为 wèi 客 kè , , 梦 mèng 短 duǎn 其 qí 能 néng 飞 fēi 到 dào 家 jiā 。 。
但 dàn 有 yǒu 流 liú 年 nián 寻 xún 鬓 bìn 发 fà , , 潇 xiāo 潇 xiāo 蓬 péng 葆 bǎo 飒 sà 霜 shuāng 华 huá 。 。
明庆僧房夜坐。宋代。赵鼎。月明窗竹冷横斜,坐看风灯落烬花。 老眼病馀嫌细字,枯肠寒甚怯清茶。 囊空岂是久为客,梦短其能飞到家。 但有流年寻鬓发,潇潇蓬葆飒霜华。