春 chūn 日 rì 登 dēng 楼 lóu 怀 huái 归 guī - - 寇 kòu 凖 zhun
高 gāo 楼 lóu 聊 liáo 引 yǐn 望 wàng , , 杳 yǎo 杳 yǎo 一 yī 川 chuān 平 píng 。 。
野 yě 水 shuǐ 无 wú 人 rén 渡 dù , , 孤 gū 舟 zhōu 尽 jǐn 日 rì 横 héng 。 。
荒 huāng 村 cūn 生 shēng 断 duàn 霭 ǎi , , 古 gǔ 寺 sì 语 yǔ 流 liú 莺 yīng 。 。
旧 jiù 业 yè 遥 yáo 清 qīng 渭 wèi , , 沉 chén 思 sī 忽 hū 自 zì 惊 jīng 。 。
春日登楼怀归。宋代。寇凖。高楼聊引望,杳杳一川平。 野水无人渡,孤舟尽日横。 荒村生断霭,古寺语流莺。 旧业遥清渭,沉思忽自惊。