登 dēng 楼 lóu 闻 wén 笛 dí 有 yǒu 感 gǎn 其 qí 一 yī - - 叶 yè 颙 yóng
笛 dí 声 shēng 吹 chuī 起 qǐ 白 bái 云 yún 秋 qiū , , 两 liǎng 袖 xiù 天 tiān 风 fēng 独 dú 倚 yǐ 楼 lóu 。 。
北 běi 望 wàng 中 zhōng 原 yuán 何 hé 处 chǔ 是 shì , , 落 luò 霞 xiá 孤 gū 鹜 wù 古 gǔ 今 jīn 愁 chóu 。 。
登楼闻笛有感 其一。元代。叶颙。笛声吹起白云秋,两袖天风独倚楼。 北望中原何处是,落霞孤鹜古今愁。