过 guò 采 cǎi 石 shí 吊 diào 李 lǐ 白 bái 墓 mù - - 郭 guō 之 zhī 奇 qí
苍 cāng 松 sōng 渺 miǎo 渺 miǎo 谪 zhé 仙 xiān 坟 fén , , 采 cǎi 石 shí 矶 jī 头 tóu 草 cǎo 木 mù 芬 fēn 。 。
此 cǐ 地 dì 江 jiāng 山 shān 空 kōng 识 shí 李 lǐ , , 唐 táng 朝 cháo 内 nèi 外 wài 不 bù 容 róng 君 jūn 。 。
词 cí 林 lín 气 qì 魄 pò 青 qīng 莲 lián 重 zhòng , , 诗 shī 酒 jiǔ 风 fēng 流 liú 白 bái 水 shuǐ 分 fèn 。 。
闻 wén 道 dào 骑 qí 鲸 jīng 非 fēi 复 fù 是 shì , , 春 chūn 峰 fēng 箕 jī 尾 wěi 伫 zhù 遥 yáo 氛 fēn 。 。
过采石吊李白墓。明代。郭之奇。苍松渺渺谪仙坟,采石矶头草木芬。 此地江山空识李,唐朝内外不容君。 词林气魄青莲重,诗酒风流白水分。 闻道骑鲸非复是,春峰箕尾伫遥氛。