渡 dù 浈 zhēn 阳 yáng - - 区 qū 大 dà 相 xiāng
岭 lǐng 路 lù 多 duō 奇 qí 绝 jué , , 浈 zhēn 江 jiāng 境 jìng 最 zuì 幽 yōu 。 。
窥 kuī 潭 tán 竹 zhú 影 yǐng 净 jìng , , 披 pī 霭 ǎi 树 shù 光 guāng 流 liú 。 。
云 yún 气 qì 常 cháng 凝 níng 夏 xià , , 猿 yuán 声 shēng 尽 jǐn 带 dài 秋 qiū 。 。
投 tóu 竿 gān 未 wèi 忍 rěn 去 qù , , 辍 chuò 棹 zhào 且 qiě 夷 yí 犹 yóu 。 。
渡浈阳。明代。区大相。岭路多奇绝,浈江境最幽。 窥潭竹影净,披霭树光流。 云气常凝夏,猿声尽带秋。 投竿未忍去,辍棹且夷犹。