戏 xì 书 shū 一 yī 首 shǒu 柬 jiǎn 陶 táo 松 sōng 云 yún 知 zhī 已 yǐ - - 童 tóng 轩 xuān
到 dào 处 chù 看 kàn 人 rén 白 bái 眼 yǎn 双 shuāng , , 可 kě 能 néng 健 jiàn 笔 bǐ 巨 jù 如 rú 杠 gāng 。 。
三 sān 千 qiān 里 lǐ 外 wài 虚 xū 縻 mí 禄 lù , , 二 èr 十 shí 年 nián 前 qián 学 xué 问 wèn 邦 bāng 。 。
吟 yín 耸 sǒng 肩 jiān 山 shān 朝 cháo 易 yì 倦 juàn , , 愁 chóu 翻 fān 心 xīn 浪 làng 夜 yè 难 nán 降 jiàng 。 。
令 lìng 人 rén 羡 xiàn 杀 shā 陶 táo 元 yuán 亮 liàng , , 一 yī 枕 zhěn 清 qīng 风 fēng 卧 wò 北 běi 窗 chuāng 。 。
戏书一首柬陶松云知已。明代。童轩。到处看人白眼双,可能健笔巨如杠。 三千里外虚縻禄,二十年前学问邦。 吟耸肩山朝易倦,愁翻心浪夜难降。 令人羡杀陶元亮,一枕清风卧北窗。