晓 xiǎo 发 fā 京 jīng 都 dū - - 杨 yáng 文 wén 卿 qīng
俗 sú 吏 lì 曾 céng 随 suí 计 jì 吏 lì 来 lái , , 可 kě 堪 kān 复 fù 别 bié 凤 fèng 城 chéng 隈 wēi 。 。
清 qīng 时 shí 自 zì 辟 pì 公 gōng 孙 sūn 阁 gé , , 此 cǐ 日 rì 虚 xū 经 jīng 郭 guō 隗 kuí 台 tái 。 。
夹 jiā 路 lù 笙 shēng 簧 huáng 山 shān 鸟 niǎo 哢 lòng , , 向 xiàng 人 rén 颦 pín 笑 xiào 野 yě 花 huā 开 kāi 。 。
倚 yǐ 风 fēng 南 nán 望 wàng 沧 cāng 江 jiāng 渺 miǎo , , 拟 nǐ 上 shàng 高 gāo 堂 táng 寿 shòu 一 yī 杯 bēi 。 。
晓发京都。明代。杨文卿。俗吏曾随计吏来,可堪复别凤城隈。 清时自辟公孙阁,此日虚经郭隗台。 夹路笙簧山鸟哢,向人颦笑野花开。 倚风南望沧江渺,拟上高堂寿一杯。