忆 yì 鼎 dǐng 儿 ér - - 刘 liú 崧 sōng
鼎 dǐng 子 zi 别 bié 来 lái 忽 hū 复 fù 春 chūn , , 可 kě 缘 yuán 多 duō 病 bìng 少 shǎo 精 jīng 神 shén 。 。
最 zuì 怜 lián 得 dé 饱 bǎo 坐 zuò 终 zhōng 日 rì , , 更 gèng 鲜 xiān 牵 qiān 衣 yī 啼 tí 向 xiàng 人 rén 。 。
长 zhǎng 大 dà 他 tā 年 nián 从 cóng 涉 shè 世 shì , , 艰 jiān 难 nán 此 cǐ 日 rì 莫 mò 辞 cí 贫 pín 。 。
重 zhòng 闱 wéi 怜 lián 汝 rǔ 应 yīng 长 zhǎng 健 jiàn , , 白 bái 发 fà 时 shí 来 lái 引 yǐn 笑 xiào 频 pín 。 。
忆鼎儿。明代。刘崧。鼎子别来忽复春,可缘多病少精神。 最怜得饱坐终日,更鲜牵衣啼向人。 长大他年从涉世,艰难此日莫辞贫。 重闱怜汝应长健,白发时来引笑频。