龙 lóng 门 mén 避 bì 暑 shǔ - - 郑 zhèng 洪 hóng
龙 lóng 门 mén 绝 jué 顶 dǐng 松 sōng 风 fēng 冷 lěng , , 空 kōng 翠 cuì 湿 shī 衣 yī 山 shān 更 gēng 深 shēn 。 。
六 liù 月 yuè 地 dì 炉 lú 长 zhǎng 拥 yōng 火 huǒ , , 半 bàn 窗 chuāng 云 yún 影 yǐng 便 biàn 成 chéng 阴 yīn 。 。
悬 xuán 厓 yá 果 guǒ 熟 shú 猿 yuán 争 zhēng 树 shù , , 白 bái 昼 zhòu 人 rén 惊 jīng 鬼 guǐ 出 chū 林 lín 。 。
一 yí 个 gè 老 lǎo 僧 sēng 飞 fēi 锡 xī 去 qù , , 不 bù 知 zhī 消 xiāo 息 xī 到 dào 如 rú 今 jīn 。 。
龙门避暑。元代。郑洪。龙门绝顶松风冷,空翠湿衣山更深。 六月地炉长拥火,半窗云影便成阴。 悬厓果熟猿争树,白昼人惊鬼出林。 一个老僧飞锡去,不知消息到如今。